Vào năm 1988, khi Robert Plant được hỏi rằng điều gì đã gây cảm hứng cho ông trong ngày kỷ niệm 20 năm của Led Zeppelin, ông cho rằng câu hỏi đó thực sự kỳ cục. Robert Plant đáp lại rằng việc Led Zeppelin hoạt động nghệ thuật trong suốt thời gian qua không phải là lý do để nhóm phải được tôn vinh như những chiến binh. Từ khi John Bonham ra đi đột ngột vào tháng 9/1980, 3 thành viên còn lại của nhóm đã quyết định cho Led Zeppelin dừng lại: đó là vì chẳng còn lý do gì để tiếp tục mà không còn tay trống huyền thoại không thể thay thế được. Led Zeppelin sau đó chỉ xuất hiện ít lần tại JFK Stadium (Philadelphia, 13/7/1985) hay Madison Square Garden (14/5/1988) để vinh danh Ahmet Ertegün (Atlantic Records), ngoài ra không còn gì đáng chú ý nữa.

Led Zeppelin tái hợp vào ngày 10/12/2007 tại O2 Arena (London) với 3 thành viên gạo cội cùng Jason Bonham, con trai của John Bonham, ngồi vào vị trí chơi trống của cha mình. Trong thời gian đó cũng có 1 số các dự án khác như khoảng 200 ngày concert và 2 album từ Jimmy Page / Robert Plant (No Quarter – 1994 và Walking into Clarksdale – 1998), cộng thêm 2 tour diễn của Jimmy Page với The Black Crowes ở Hy Lạp thỏa niềm mong mỏi lớn lao của các fan.

Đang tải tinhte-led-zeppelin-50-years-1.jpg…
Như The Beatles, 3 thành viên của Led Zeppelin được “năn nỉ” tái hợp rất nhiều lần với các khoản phí mời hoàn toàn không nhỏ, tuy vậy điều này không làm họ mảy may quan tâm chút nào. John Paul Jones muốn tạo 1 nhóm mới, Them Crooked Vultures, với Dave Grohl (Nirvana, Foo Fighters…) và Josh Homme (Queens Of The Stone Age…), Jimmy Page thì lại thích “lục lọi” lại các ấn phẩm cũ của nhóm hơn, còn Robert Plant thì vừa hoạt động solo vừa làm dự án với nhiều nhóm nghệ sỹ khác như Priory of Brion, Strange Sensation, Robert Plant/Alison Krauss, Band Of Joy, The Sensational Space Shifters… Trong số bọn họ, Plant dường như là người giữ kín ý định tái hợp Led Zeppelin hơn cả.

Ba năm sau concert Live Aid, các thành viên của nhóm biểu diễn không còn được như xưa và Robert Plant chua chát nói: “Biểu diễn lại với Jimmy cũng giống như việc lên giường với vợ cũ mà không “làm ăn” gì được vậy. Bạn không thể nào tái lập được những cảm xúc cũ như thời hoàng kim. Điều này là bất khả thi”.

Robert Plant, Jimmy Page và John Paul Jones tuy nhiên có tái hợp vào ngày 2/12/2012 tại 36th Kennedy Center Honors (Washington D.C.) để tưởng nhớ Led Zeppelin. Không như các fan mong đợi, sân khấu chỉ vang lên những tiếng nhạc của Dave Grohl và Foo Fighters, Lenny Kravitz, Jack Black, Ann và Nancy Wilson (Heart, The Lovemongers…) cũng như Kid Rock với 1 số tác phẩm biểu tượng mà thôi. Phần nghi thức tuy vậy lại mang đến sự cảm động to lớn. Plant đã chực khóc khi Stairway to Heaven cất lên. Jimmy Page cũng nói rằng họ đã không hề chuẩn bị gì cả, đó là lý do vì sao các cảm xúc vỡ òa rất thật. Ông còn cho biết sự xuất hiện của Dave Grohl và Jason Bonham cũng tạo ra bất ngờ không nhỏ. Kid Rock chơi Babe I’m Gonna Leave You rất tuyệt vời và thật đáng tiếc là sự kiện đó không được phát sóng rộng rãi.

Jimmy Page tiếp tục kể: “Phần sắp xếp guitar thực sự tuyệt vời, trong đó có Ramble On. Và phần kết với Stairway to Heaven thực sự đã làm tôi vỡ òa cảm xúc. Wilson Sisters thực sự đã làm rất tốt trong phần hợp xướng và mang đến cảm giác như tôi đang được nghe 1 phiên bản gospel vậy. Tôi chưa từng nghĩ rằng âm nhạc của mình có thể được biểu diễn theo cách đó. Một phần cảm xúc cũng đến từ sự cảm động nữa, vì tôi biết rằng các tác phẩm được chơi bằng cả tình yêu và sự kính trọng của mọi người. Tôi không cần phải làm gì hết, chỉ ngồi đó và tận hưởng mà thôi. Và tôi còn muốn nghe nhiều hơn thế nữa”. Câu nói này có thể ám chỉ cho việc có thể sẽ có những gương mặt cũ cho kỷ niệm lần thứ 50 của Led Zeppelin.

Đang tải tinhte-led-zeppelin-50-years-3.jpeg…
Jimmy Page đã quản lý thư viện tác phẩm của Led Zeppelin hơn 20 năm qua và theo dõi các ấn phẩm phát hành 1 cách kỹ lưỡng, điều này không nằm ngoài việc chúng chính là những thành quả của nhóm và của cả riêng ông. Hồi năm 1968, ông đã từng quyết định thành lập nhóm New Yardbirds với những nghệ sỹ được chọn lựa gắt gao. Keith Moon gia nhập đầu tiên và cũng là người đặt ra cái tên Led Zeppelin, sau đó là John Entwistle. Tiếp đến là giọng ca Robert Plant, người được trực tiếp giới thiệu bởi Terry Reid, và cuối cùng là tay trống John Bonham.

Buổi diễn tập đầu tiên diễn ra vào ngày 12/8/1968 và theo Jimmy Page, phép màu đã xảy ra. Ông nói: “Tôi đã viết 1 số bài cho album đầu tiên như Babe I’m Gonna Leave You, Dazed And Confused và Communication Breakdown lâu trước khi lập ra Led Zeppelin, thực ra thì trước cả khi biết Robert Plant nữa. Từ những giây đầu của buổi diễn tập, chúng tôi đã chơi cực kỳ thoải mái và tự nhiên mà không cần quan tâm ai sẽ chơi chủ đạo hay trung tâm. Từ lúc đó, mọi thứ tự liền mạch vào đúng chỗ và mọi người đều muốn thể hiện hết sức mình. Tôi thề rằng John Bonham chưa bao giờ chơi hăng hái như vậy trước khi gia nhập Led Zeppelin, không phải vì anh ấy không thể mà do chưa tự phá vỡ giới hạn bản thân mà thôi. Về phần tôi, tôi cũng không tệ từ hồi còn ở Yardbirds, tuy nhiên chưa từng làm tốt như với Led Zeppelin”.

Nhìn chung, đội hình nhóm ngay từ đầu đã là hoàn hảo. John Paul Jones nói: “Với Led Zeppelin, chúng tôi không cần phải bàn bạc quá nhiều về âm nhạc. Chúng tôi chơi nhạc với ít thắc mắc nhất có thể, và mỗi người đều có những kinh nghiệm riêng để hòa trộn và tạo nên cho nhóm 1 phong cách hoàn toàn khác biệt”. Và tuy Jimmy Page là người mở đầu cho tất cả, nhưng không ai trong nhóm quan tâm đến vị trí nhóm trưởng. “Không có nhiều nhóm với các thành viên có vị trí ngang nhau như Led Zeppelin. Không ai muốn vượt trên người khác. Tôi cũng vậy, cho dù bản thân là người điều hành kế hoạch phát triển âm nhạc cho nhóm”.